"Tôi đã cảm thấy kỳ lạ rồi, tự nhiên sao Hạ Phồn Tinh lại đánh Sở Mộng Tuyết? Thì ra là vì lý do này."
"Nhìn thấy dáng vẻ Sở Mộng Tuyết độc chiếm thang máy, sai bảo vệ mở đường, đẩy người khác khắp nơi, tôi thấy thật ghê tởm. Cô ta là cái thá gì chứ? Cô ta tưởng mình là Hoàng hậu nương nương à? Có thể tùy tiện đẩy người khác sao? Nếu lúc đó tôi ở đấy, tôi sẽ không chiều theo cô ta, sẽ không để người của cô ta bắt nạt."
"Mọi người bình thường đều thương cảm cho mấy cô cậu 'tiểu thư công tử' này, không ngờ người ta lại độc chiếm thang máy, ngay cả thang máy cũng không cho người bình thường đi chung. Chẳng lẽ cô ta tưởng mình là Thái hậu sao? Tưởng mình cao quý hơn người khác, mọi người đều không xứng đi chung thang máy với cô ta? Thật quá ghê tởm!"
"Cô ta còn hành hạ người ta Hạ Phồn Tinh, cố ý bảo người ta đi mua trà sữa ở nơi xa như vậy. Kết quả là sau khi người ta vất vả mua về, cô ta lại không uống một ngụm nào, trực tiếp ném vào thùng rác trước mặt người ta. Loại người như vậy, không phải là mắc bệnh ngôi sao thì là gì?"
"Đúng là đáng đánh! Mùa hè nóng nực như vậy, bên ngoài nắng như thiêu như đốt, tất cả nhân viên trong đoàn phim đều đội nắng chờ cô ta, không ngờ cô ta lại ngủ trên xe, tính tình còn không tốt, thật sự coi mình là công chúa sao?"
"Quá đáng, quá đáng! Sở Mộng Tuyết này quá đáng quá! Mạng người làm công cũng là mạng người, dựa vào đâu mà cô ta lại ức h.i.ế.p người khác như vậy? Hạ Phồn Tinh đánh đúng lắm, tôi thấy đánh còn nhẹ quá, phải đánh mạnh tay hơn mới được!"
"Đúng vậy, đánh còn nhẹ quá! Đáng hận, lúc đó tôi vậy mà lại bênh vực Sở Mộng Tuyết, còn đi bạo lực mạng Hạ Phồn Tinh, tôi biết lỗi rồi! Xin lỗi, cô Hạ, tôi xin lỗi cô!"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT