Từ Đoan Nghi đến Ngọc Điền vào lúc hoàng hôn.
Dù sao thì nàng cũng đi theo đoàn xe, mà Ức Hoa lại mang theo một lượng lớn vật tư, nên suốt dọc đường, đương nhiên không thể thuận tiện như việc cưỡi ngựa hoặc đi xe riêng.
Ngoại trừ lần còn nhỏ, từ Liêu Đông đến kinh thành phải đi đường dài, thì đây là lần hiếm hoi nàng phải chịu cảnh dằn xóc lâu như vậy.
Nhưng đó cũng là chuyện của mười mấy năm trước, sớm đã không còn nhớ rõ.
Bình thường, nơi xa nhất mà nàng từng đi chỉ là Hoàng Ân Tự, làm gì có chuyện phải rong ruổi trên đường lâu như hôm nay?
Chỉ vỏn vẹn một ngày đường.
Từ Đoan Nghi cảm thấy eo lưng mình như sắp bị rung lắc đến rã rời.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT