Khi nói câu cuối, cô ấy mang theo vẻ tự trào, như trách móc bản thân vẫn quá vô dụng.
Nhìn Tề Ngọc mặt mày tái nhợt đến mức gần như trong suốt, Tô Thanh Thanh lo lắng rằng cô ấy không chịu nổi sẽ hồn phi phách tán trước khi ra khỏi đây.
Cô xin Giang Mộc Khanh một tờ phù giấy và bút lông, vung tay vẽ một lá bùa an hồn đưa cho Tề Ngọc.
“Cầm lấy, em đã rất giỏi rồi, phần lớn người khác không có ý chí kiên cường như em đâu. Đây là bùa an hồn, có thể bảo vệ hồn phách của em không tan rã. Em giữ kỹ, tìm một chỗ an toàn để trốn, còn lại giao cho bọn chị.” Tô Thanh Thanh nói.
Giọng nói của cô tuy bình thản nhưng lại mang theo sức mạnh khiến người khác tin tưởng.
Tề Ngọc cảm thấy trái tim treo lơ lửng suốt bao năm nay bỗng như hạ xuống.
Cô ấy nắm chặt lá bùa an hồn, cảm thấy cơ thể mình như hồi phục nhiều hơn. Sau khi cảm ơn Tô Thanh Thanh nhiều lần, cô ấy mới rời đi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT