Tô Thanh Thanh thì nhíu mày nhắc lại: “Tôi nói lại lần nữa, các người đi theo tôi thì được, nhưng khi tới gần huyện Bạch Vân có cảm giác không ổn, tôi bảo các người rời đi hoặc ở lại chờ, các người phải nghe lời, không được vào theo, nếu không tôi sẽ gói các người lại và vứt về đấy!”
“Biết rồi!” Giang Mộc Khanh và mọi người gật đầu như gà mổ thóc.
Đúng lúc bà chủ đi dọn bàn bên cạnh, nghe được cuộc nói chuyện của họ.
Bà chủ nhiệt tình do dự một lúc, cuối cùng không nhịn được hỏi: “Không phải là các người định đi đến Vân Thành bên cạnh đấy chứ?”
Vân Thành, tên cũ của huyện Bạch Vân trước đây là Vân Thành, bây giờ người địa phương vẫn gọi là vậy.
Thấy Giang Mộc Khanh và mọi người im lặng, bà chủ coi như họ đã thừa nhận, lập tức lo lắng nói: “Trời ơi, không phải là các người định đi mạo hiểm đấy chứ? Trời ơi, các người đừng nghĩ quẩn nhé, chỗ đó không thể đi đâu, gần đây tôi thấy nhiều thanh niên đi, mà đều chẳng thấy họ quay trở lại!”
Giọng bà chủ khá lớn, lời khuyên của bà cũng bị những thực khách xung quanh nghe thấy.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play