“Người chết không chỉ có cách chết vì bệnh tật thôi đâu.” Tô Thanh Thanh lại nhẹ nhàng nói thêm một câu như thế.
Mẹ Tô bị lời nói của Tô Thanh Thanh làm dựng tóc gáy, không phải chết vì bệnh, vậy là đột quỵ sao?
Nếu là trước , khi Tô Thanh Thanh nói những lời này, chắc chắn bà sẽ nổi trận lôi đình, nhưng bây giờ cô đã khác xưa, nên bà tin tưởng không chút nghi ngờ.
Nụ cười trên khuôn mặt mẹ Tô trở nên chân thật hơn vài phần, bà bắt đầu cố gắng đánh bài tình thân: “Thanh Thanh à, mẹ biết sau khi Như Như trở về, con có chút mâu thuẫn với gia đình mình. Nhưng nhà họ Tô đã nuôi con mười mấy năm đây rồi, trong mười mấy năm này, mẹ và ba con chưa từng đánh mắng con lần nào, cũng chưa bao giờ kẹp kiệt tiền bạc với con, ba mẹ thực sự coi con như người một nhà, có chuyện gì chúng ta cứ nói rõ ra, gia đình hòa thuận, giúp đỡ lẫn nhau cũng là chuyện nên làm mà.”
Miệng thì nói lời đạo đức, không nói một lời nào về những hành động quá đáng của họ, chỉ dùng hai từ “hiểu lầm” để xóa bỏ tất cả.
Không cần cô, khi cô không còn giá trị, họ đuổi cô ra khỏi nhà, bây giờ cần đến cô, lại thay đổi giọng điệu nói là người một nhà.
Dù sao lời gì họ cũng đã nói cả rồi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT