Nhìn thấy con gái xinh đẹp động lòng người khi xưa, giờ đây lại gầy đến không còn hình dáng, khoang mũi Đường Phong Nịnh cay xè, hốc mắt cũng trở nên đỏ: "Con còn biết mẹ là mẹ con sao."
Uyển Yên lùi lại một bước, Đường Phong Nịnh xách túi đi vào.
Mẹ con hai người ngồi trong phòng khách, Uyển Yên rót ly trà đặt trước mặt bà Đường.
Đường Phong Nịnh cố gắng kiềm chế cảm xúc, nhưng ngay giây phút nhìn thấy con gái thì làm sao còn có thể nhịn được, còn chưa mở miệng, nước mắt đã từ trong hốc mắt trào ra.
Uyển Yên khẽ cau mày, cô biết rõ bà Đường nhà cô vẫn luôn thích khóc lóc, ở nhà lớn họ Mạnh có ba cô Mạnh Kình Nghị dỗ dành, bên ngoài danh tiếng lan rộng, không ai dám chọc bà cả.
Uyển Yên cầm một tờ khăn giấy đưa cho bà Đường, chờ bà khóc đủ rồi mới nói chuyện.
Bà Đường cầm khăn giấy lau nước mắt, cũng không quanh co lòng vòng, nói thẳng: "Con định khi nào quay về nhà?"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT