Sáng sớm hôm sau, Uyển Yên thức dậy lại với đôi mắt thâm quầng dày đặc, lúc Tiểu Huyên và đoàn đội đến đón cô thì nhìn thấy sắc mặt tái nhợt, bộ dạng uể oải không phấn chấn của cô gái. 
Ngoài giờ làm việc, đa số Mạnh Uyển Yên đều để mặt mộc, làn da cô rất mỏng, trắng muốt mịn màng.
Ánh mắt đầu tiên mà Tiểu Huyên nhìn thấy cô là nhìn về phía quầng thâm mắt rồi thở dài: "Chị Uyển Yên, tối hôm qua có phải chị lại không nghỉ ngơi đàng hoàng đúng không?"
Uyển Yên híp mắt, gật gật đầu, môi hồng cũng nhạt.
Tuy biết trạng thái tinh thần của Uyển Yên vẫn luôn không tốt nhưng cứ kéo dãi mài như thế thì chắc chắn cơ thể sẽ ăn không tiêu, Tiểu Huyên lo lắng nói: "Chị Uyển Yên, chị liên lạc với bác sĩ Lâm chưa? Hay là chúng ta xin chị Cảnh Ninh nghỉ?"
"Để sau rồi nói."
Uyển Yên nhắm mắt lại ngắt lời cô ấy, ngửa đầy dựa vào lưng ghế, ngũ quan tinh xảo như ngọc điêu khắc nhưng giữa hai lông mày lại lộ ra sự mệt mỏi không che giấu được.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play