Lục Nghiên Thanh cúi người sát vào, cánh môi của hai người dán vào nhau, hô hấp của Mạnh Uyển Yên rõ ràng trở nên hoảng loạn mất tự nhiên. 
Thân hình cao lớn của người đàn ông ngăn chặn hết tất cả ánh đèn phía sau lưng, chỉ chừa lại một mảnh đen kịt, không để lại một kẽ hở nào, cằm anh căng chặt, lông mi đen rậm cụp xuống, cứ thế nhìn cô chăm chú.
Hô hấp của Mạnh Uyển Yên đột nhiên ngừng lại, vô thức siết chặt túi xách, cô không chịu yếu thế mà nghênh đón tầm mắt của anh, lông mi khẽ động, chịu đựng trái tim đang đập loạn, mở miệng điềm nhiên như không có gì: "Lục Nghiên Thanh, năm năm không gặp, anh càng ngày càng tự tin nhỉ."
Khóe môi của Lục Nghiên Thanh mím chặt, giữa chân mày cất giấu cảm xúc không thể che đậy được: "Yên Nhi, tại sao em không chịu thừa nhận."
Anh hỏi, tại sao không chịu thừa nhận.
Trái tim Mạnh Uyển Yên chua xót, tim đập thình thịch như sắp nổ tung, cô hít sâu một hơi, hốc mắt từ từ đỏ lên: "Thừa nhận thì thế nào? Có lẽ anh vẫn không biết nhỉ."
"Năm đó anh đá tôi mà không thèm nói một lời chia tay, tôi vẫn cứ tìm anh, sau đó người khác nói với tôi rằng anh hi sinh rồi, từ lúc đó, đêm nào tôi cũng mất ngủ, trong mơ toàn bộ đều là gương mặt máu thịt lẫn lộn của anh."
Uyển Yên dừng một chút, như đang nói một chuyện bình thường, cô tự giễu nhếch khóe môi cười, còn khó coi hơn cả khóc.
"Ngày đó nhìn thấy anh ở trấn Chung Nam tôi mới biết anh không chết, có phải anh cảm thấy chơi đùa tôi rất vui không?" 

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play