Bầu không khí trong xe có chút im lặng, yên tĩnh đến mức chỉ có thể nghe thấy tiếng thở của bản thân, đến một ngã tư, Mạnh Kỳ Sâm dừng xe lại, ngón tay thon dài như ngọc khẽ nắm vô lăng, sau khi đắn đo, Mạnh Kỳ Sâm nuốt nước bọt, mở miệng có chút khó khăn: “Mạn Mạn, tại sao hôm đó bỗng nhiên em lại rời đi.”
Thời gian ba năm không dài cũng không ngắn, anh tưởng hai người sống chung đã không có gì khác với các cặp đôi bình thường từ lâu rồi, trong lòng còn có một tia ăn may, cho dù thời gian giao hẹn đã đến, cô cũng sẽ lựa chọn tiếp tục ở bên cạnh anh.
Nhưng Mạnh Kỳ Sâm đã đánh giá cao chính mình, cũng đánh giá thấp hận ý của Lê Sở Mạn đối với anh.
Thời gian vừa đến, thì cô nói đi liền đi, không chút lưu luyến, dường như vẫn luôn chờ đợi đến ngày này.
Hai người đều đã tách ra được một khoảng thời gian rồi, hỏi câu hỏi này còn có ý nghĩa gì nữa?
Lê Sở Mạn không nhìn anh, mà lặng lẽ nhìn ra ngoài cửa sổ, giọng nói rất khẽ, ngữ khí nhàn nhạt, “Đã nói trước ba năm vừa đến thì hợp đồng sẽ hết hiệu lực, lẽ nào anh Mạnh đã quên rồi sao?”
Một câu nghẹn Mạnh Kỳ Sâm á khẩu không nói được gì, lần đầu tiên anh sinh ra ý nghĩ hối hận, lúc đầu không nên dùng hợp đồng để trói buộc cô, cho dù là lựa chọn đến bước này thì thời gian ba năm đối với anh thì mãi không đủ, bởi vì thứ anh muốn là cả đời.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT