Chờ đến khi cảnh sát đuổi đến, sau khi thu dọn cục diện náo loạn, Phó Khải Minh định đưa Lê Sở Mạn về trường, nửa đường thì nhận được điện thoại của bà Phó.
Mới đầu Phó Khải Minh còn từ chối, sau đó không biết người bên kia điện thoại nói gì, anh ấy chỉ đành thỏa hiệp.
Mạnh Kỳ Sâm nhìn đôi nam nữ cách đó không xa, tương tác qua lại vừa là thầy vừa bạn, cảm xúc kì lạ dưới tận đáy lòng mà anh không hình dung ra được đã tùy ý nảy sinh trong bóng tối.
Không bao lâu Phó Khải Minh dẫn Lê Sở Mạn qua, anh ấy giới thiệu cho hai người quen biết: “Anh, đây là Lê Sở Mạn, học sinh của em.”
Nói đến hai chữ “học sinh”, Phó Khải Minh cười vừa ngại ngùng vừa chột dạ.
Mạnh Kỳ Sâm vẻ mặt lạnh nhạt rũ mắt xuống, khuôn mặt tuấn tú trắng trẻo lãnh cảm không có cảm xúc dư thừa, đáy mắt đen kịt trong suốt như có một đầm nước sâu, sâu không thể dò.
Lê Sở Mạn vừa muốn nói với Phó Khải Minh rằng bọn họ quen nhau, nhưng người đàn ông trước mắt đương nhiên không nghĩ như thế, ánh mắt lạnh lùng liếc qua cô, sau đó vươn tay về phía cô, đè thấp giọng, giọng nói trầm trầm.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT