Mạnh Kỳ Sâm tạm đỡ trên sô pha nhà Lê Sở Mạn một đêm, sáng hôm sau lúc thức dậy mới phát hiện bản thân đang ngủ trên nền nhà lạnh ngắt, trên mình không biết khi nào đã có thêm một tấm chăn mỏng.
Mạnh Kỳ Sâm xoa nhẹ chiếc cổ cứng ngắc đau ê ẩm, cũng không biết có phải bị sái cổ không, bây giờ toàn thân đều đau, y như bị người ta đánh vậy, nhưng nhìn thấy tấm chăn đó, trái tim anh ấy chợt nhũn đi.
Cô gái này vẫn luôn mạnh miệng nhưng mềm lòng, nếu như thật sự hận anh ấy thì cũng sẽ không đưa cho anh ấy tấm chăn.
Lê Sở Mạn từ trong phòng ngủ đi ra thì nhìn thấy Mạnh Kỳ Sâm đang ngồi trên nền nhà, áo sơ mi trắng trên người đã nhăn nhúm, lúc này đang nhìn tấm chăn trong tay mà ngẩn người, khóe môi cong lên một nụ cười nhàn nhạt.
Lê Sở Mạn mím môi, hôm qua nửa đêm trời mưa, cô ấy chỉ sợ Mạnh Kỳ Sâm cảm lạnh rồi sốt, đến lúc đó lại tìm đủ loại lý do ở lì ở chỗ cô ấy không đi nên dứt khoát quăng cho anh ấy một tấm chăn, không đến nỗi bị đông chết.
Lê Sở Mạn liếc nhìn anh, sau đó lạnh nhạt thu hồi tầm mắt lại, đi thẳng vào phòng bếp làm bữa sáng.
Nghe thấy động tĩnh, Mạnh Kỳ Sâm mới muộn màng ngẩng đầu lên, chỉ nhìn thấy bóng lưng mảnh mai yếu ớt của cô gái.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play