Sau khi chuyển nhà, thời gian bỗng trôi qua rất nhanh. Giáng Sinh vừa qua đi, Tết Nguyên Đán đã cận kề. Ân Duật bận rộn với công việc, Thủy Thư vùi đầu vào học tập, ban ngày cả hai đều có chuyện riêng cần làm. Thỉnh thoảng chịu không nổi, Ân Duật lại nhắn tin liên tục cho cậu, chuyện gì cũng phải báo cáo đầy đủ.  
Vì thời gian gặp nhau ban ngày không nhiều, nên buổi tối Ân Duật lại càng quấn người hơn. Họ sẽ ôm hôn, dắt chó đi dạo, ăn cơm cùng nhau rồi lại cùng ngủ chung. Ân Duật rất tự nhiên nhưng cũng đầy e thẹn khi dọn vào ở chung phòng với Thủy Thư.  
Ngày cuối cùng của năm.  
Bản tin thời tiết đột ngột chen vào giữa chương trình tin tức: “Do ảnh hưởng của khối không khí lạnh mạnh, thành phố A sắp đón đợt bão tuyết khắc nghiệt nhất trong vòng mười năm qua…”  
Ân Duật đờ đẫn nhìn trần nhà, trong khi Arthur thì chạy loanh quanh bên cạnh. Thủy Thư từ nhà kính bước ra, thấy vậy bèn hỏi: “Sao thế? Trông có vẻ ủ rũ vậy.”  
Ân Duật giờ chẳng khác gì một con cá muối, nhưng khi thấy cậu lại bật dậy ngay lập tức: “Anh không hề ủ rũ chút nào! Chỉ cần có em bên cạnh là đủ rồi! Không ra ngoài cũng chẳng sao, kế hoạch hai ngày trời anh bỏ công chuẩn bị cũng không sao hết!”  
Thủy Thư bật cười.  

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play