Tôi nghiến răng một lúc suy nghĩ rồi quyết định uống thứ gớm ghiếc đó , có lẽ thêm chút đường hoặc pha loãng với hương kẹo ngọt nào đó , có thể dễ uống hơn.
Thứ gớm này đã cho vào họng , buồn nôn không ngừng tuôn , cái bát đựng thứ gớm đó rơi xuống. Tôi gục xuống mắt đất , không để thứ đó tràn ra tôi chuyển khai thuật pháp lên cơ thể , rồi ngồi luyện tà ở đó một lúc lâu
Hơn nửa canh giờ dần trôi , mồ hôi tôi đổ nhễ nhại khắp người nổi nên những kí ấn gì đó màu đỏ , nó từ từ lan tới đỉnh trán tôi một luồng tia sáng đỏ xuất hiện tích tụ vào trên đỉnh trán. Mắt tôi mở to , cơn đau nó truyền tới khiến khắp người tôi đau nhói , ôm trán mà nằm lăn lóc dưới sàn nhà. Tôi không chịu được nữa rồi , cơn đau này làm tôi quằn quại đến kiệt sức , mắt không còn mở được nữa mà chìm sâu vào giấc mơ
Trong giấc mơ đó tôi thấy , gia đình của tôi đang đứng trước mặt và họ buông lời chửi rủa thậm tệ đến tôi. Bà ta vừa đưa cái tính tát tôi thì bản tính không nhường nhịn nổi này , tôi đi tới thẳng tay đấm thẳng vào mặt bả. Khuôn mặt bả biến dạng , tôi lùi về sau thì bả đã biến thành một con quỷ với bản mặt hung tợn như muốn xé xác mà lao thẳng về phía tôi
Đôi co một lúc lâu , trong họng con quỷ xuất hiện một thứ dị quái. Nó dùng sức bắt ép tôi mở miệng để cho thứ dị quái đó chui vào bản họng tôi. Ngay lúc nó vừa chui vào con quỷ nó cười một cách dị thường , đứng dậy và biến mất ngay tại đó. Lúc này tôi giật mình tỉnh dậy , hóa ra đó là mơ
Lắc lắc đầu , tôi rời khỏi hầm và đi tìm Dương Niên. Đã gần một ngày tôi chưa gặp nó rồi , chắc là nó cũng đang lo lắng cho tôi
Uổng công lắm mới có một thằng nhóc quan tâm tới tôi như vậy , tôi không thể nào bỏ nó được. Vì tôi biết sau này , chắc tôi và nó phải nương tựa lẫn nhau rồi
Vừa ra khỏi hầm , tôi đã đi tìm nó , nó cũng đi tìm tôi. Sau một khoảng lâu thì hai người tôi cũng gặp nhau , nó đi tới mà ôm chặt lấy tôi
Có lẽ nó đã rất lo vì tôi và gã Dương Tục kia đã biến mất cùng một lúc , chắc là nghĩ gã đã giở trò ác với tôi đây mà. Nó tí nữa thì khóc , tôi biện minh là bản thân đi lên núi hái thảo dược giờ mới về , còn Dương Tục thì tôi không biết
Nó có chút nghi ngờ , vì nó đã ngửi thấy mùi máu tanh trên áo của tôi. Giờ bản thân mới để ý là tiêu tan chứng cứ rồi như trên người thì chưa , sợ bị phát hiện nên tôi đã kéo thằng nhóc này về phòng mình rồi khóa chặt cửa
Dương Niên có chút lo lắng , nó hỏi
“ Tỷ à .. tỷ lên núi gặp thú hoang hay sao? Bộ nó tấn công .. tỷ sao ạ ??”
“ Không sao đâu , thú hoang nó éo đủ trình với tao mày hiểu chứ ?”
“ Dạ .. ”
“ Mà này , Dương Niên ”
“ Dạ ?”
Tôi đi tới quỳ một gối xuống rồi hai tay đặt lên vai nó , tôi nói : “ Sau này nếu họ Dương này có tan hoang , và không còn một ai cả , thì mày sẽ như thế nào ?”
“ Ta ... Tỷ Nói gì vậy chứ , tỷ không nên nói vậy đâu , cha mẹ biết sẽ chửi mắng đánh đập tỷ đó !”
“ Tao đếch sợ !”
“ .. ”
" Và tao hỏi mày , nếu gia đình mày không còn một ai và chỉ còn một mình mày sống sót thì .. mày sẽ như thế nào ?" Khoảng một hồi lâu thì nó cũng đáp rằng : “ Nếu thế thì ..tốt quá rồi ạ.”
“ Vậy , sẽ ra sao khi tao là kẻ khiến dòng họ mày diệt vong , không còn một người ?”
“ Cái này ... ”
“ Và mày có đồng ý đi theo tao hay không? Tuy không phải tỷ đệ ruột thịt .. như tao có thể lo và chăm sóc đến khi mày trưởng thành.”
“ Sao ? Mày thấy như thế nào ?”
“ Tỷ lo cho ta .. Có thật không ạ?”
“ Tao đã nói , nhất định không nuốt lời.”
" Thế .. Ta đồng ý ạ !" Câu Dương Niên vừa dứt thì đám người của Dương Xuân cũng đập cửa xông vào , bà ta đã nghe hết sự tình , tức giận chỉ thằng vào mặt tôi quát : “ Con điên nhà mày , dám có ý định diệt hết dòng họ nhà Dương này. Đúng Thật là Đáng Chết !!”