Sáng sớm ngày hôm sau, Quý Quan Kỳ dẫn Lộ Tiểu Trì khởi hành đến Thiên Xà Thành. Trên đường đi, tình trạng của Lộ Tiểu Trì bỗng nhiên chuyển biến xấu, thậm chí còn trực tiếp nôn ra một ngụm máu. Quý Quan Kỳ không biết có phải do tối qua bị gió lùa hay không, nhưng có thể cảm nhận được trạng thái của y dường như tệ hơn trước, lập tức dùng linh lực áp chế.
Lộ Tiểu Trì lơ mơ mông lung, cảm giác như bản thân đang dựa vào lòng Quý Quan Kỳ, sau đó liền chẳng còn biết gì nữa.
Khi xe ngựa tiến vào Thiên Xà Thành, Kê Tinh Châu đã đợi sẵn bên ngoài. Hôm qua, Quý Quan Kỳ đã truyền âm cho hắn, vốn nghĩ rằng hắn sẽ chờ ở phủ đệ, không ngờ lại thấy hắn đứng ngay trước cổng thành đợi. Nhìn thấy xe ngựa của Quý Quan Kỳ đi vào, hắn lập tức tiến lên nói: “Quan Kỳ.”
Quý Quan Kỳ vén rèm lên, hơi ngạc nhiên hỏi: “Sao ngươi lại đợi bên ngoài?”
Kê Tinh Châu mỉm cười nói: “Nóng lòng muốn gặp ngươi, tiện thể báo cho ngươi một tin tốt. Đúng rồi, bằng hữu của ngươi thế nào rồi?”
Nghe vậy, giữa hàng lông mày của Quý Quan Kỳ thoáng hiện nét lo lắng, y khẽ nói: “Vào phủ rồi nói.”
Thấy y không có hứng thú trò chuyện, Kê Tinh Châu cũng thu lại nụ cười, đại khái đoán được tình hình của vị bằng hữu này e là không ổn. Hắn xoay người lên ngựa dẫn đường phía trước. Khi đoàn người đến phủ đệ của Kê Tinh Châu, vừa định tiến lên đỡ bọn họ xuống xe thì thấy Quý Quan Kỳ đã xuống trước, hơn nữa còn bế theo một người trong lòng. Người đó bị áo choàng che mặt, vẫn đang hôn mê bất tỉnh.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play