Tà tu thường sử dụng chiêu thức tập kích ban đêm. Quý Quan Kỳ vốn nghĩ có Ô Hành Bạch ở đây, chắc chẳng kẻ nào dám động đến ý niệm này. Nhưng y lại đánh giá thấp sự liều mạng của bọn tà tu.
Khi cánh cửa khách điếm vang lên tiếng gõ, Quý Quan Kỳ đang tựa vào cửa, lập tức bừng tỉnh. Y nhanh chóng quay đầu nhìn về phía cổng khách điếm, tay đặt lên chuôi kiếm, chỉ cần có gì bất thường, y sẽ lập tức xuất kiếm.
“Còn phòng trống không? Cho ta tá túc một đêm.”
Giọng nói bên ngoài vang lên, nghe như một lữ khách đường xa muốn tìm nơi nghỉ chân.
Không chỉ Quý Quan Kỳ bị đánh thức, mà các đệ tử khác cũng tỉnh giấc. Nhưng Ô Hành Bạch vẫn ngồi ngay ngắn trên giường, nhắm mắt tĩnh tọa, ung dung như không có chuyện gì xảy ra.
Hắn đưa các đệ tử xuống núi lịch luyện, chứ không phải bảo vệ tính mạng họ. Nếu chưa đến mức sinh tử, hắn sẽ không ra tay.
“Không còn phòng nữa, các hạ hãy tìm khách điếm khác đi.” Một đệ tử lớn tiếng đáp.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT