Giang Lộc cảm thấy trái tim mình rung động trong một khoảnh khắc, hơi thở theo bản năng ngừng lại, rất nhanh, cậu nghe thấy tiếng tim đập mạnh hơn cả nhịp thở bên tai.
Chưa bao giờ có ai nói với cậu những lời như vậy, nói với cậu rằng cậu mới là người quan trọng nhất.
Ở trong lòng Giang tiên sinh và Thu Y nữ sĩ , rất nhiều người đều quan trọng hơn cậu: Trước kia là công ty, hiện tại là Giang Niên và Giang Minh, cậu từ trước đến nay chưa bao giờ được họ coi trọng . Cậu chỉ là phần "không quan trọng", "đồ vặt" trong gia đình đó.
Cho dù ở nơi mà cậu coi Lục Giác Minh là anh trai, mặc dù bọn họ là bạn thuở nhỏ, có lẽ đối với cậu mà nói đó là điều quan trọng, nhưng với hắn, vẫn có rất nhiều người quan trọng hơn: Ba mẹ Lục Gia, anh em.
Khi nghe Lâm Huyên nói những lời này, Giang Lộc có chút muốn rơi lệ, nhưng rất nhanh cậu đã kìm lại cảm xúc, cố gắng kiềm chế cơn nghẹn ngào trong cổ họng.
Lâm Huyên vừa mới giúp cậu đắp mắt xong, cậu không muốn khóc, vì nếu lại khóc thì sẽ phải đắp lại lần nữa.
Giang Lộc lặng lẽ kìm lại tiếng nấc, mở miệng một cách chậm rãi: 

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play