Tiếng nói của hài nhi thực ra rất mơ hồ, nhưng Thẩm An, Thẩm Ngân, Thẩm Kim, Thẩm Thiết đều nhất trí cho rằng đó là gọi thúc, bởi Thẩm Ngân Thẩm Thiết ngày ngày đều dạy nó.
Tạm coi đó là chữ thúc đi.
Thẩm Kim muốn ôm, lại thu tay lại: "Thân ta đầy bụi bặm."
Vừa nãy chỉ ướt hốc mắt, thấy tiểu chất nữ vươn tay muốn được ôm, lại rơi nước mắt rồi vội lau đi: "Đại tẩu, đệ sẽ nhớ mọi người."
Hà trường sử bên kia đã chỉnh đốn đội ngũ xong xuôi, đến thông báo với Thẩm Liệt và mấy học tử tự chuẩn bị xe ngựa lên kinh có thể xuất phát.
Thẩm Liệt vội vàng chia tay với mấy người Trần Đại Sơn, Hứa Văn Khánh, Phùng Đại Lang, Phùng Nhị Lang và Cam Nhị Lang, có người ở phía đầu tiên lên xe, cả nhà cuối cùng mới lên xe ngựa.
Trịnh Đại Nữu không chen vào trong xe, biết Thẩm gia có hai chiếc xe ngựa, ở đầu xe mỗi xe đều có thể ngồi hai ba người, thấy đầu chiếc xe ngựa Thẩm gia đã ngồi hai người rồi, hơi do dự một chút, chủ động ngồi lên đầu xe chiếc xe ngựa chở hành lý phía sau. May mà đầu xe đủ rộng, ngồi cùng với Ám Thập Nhất đang đánh xe cũng không thấy chật.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play