Vương Ngọc Thanh thật muốn giơ ngón tay cái lên với hắn, mới những năm 70 mà đã có tư tưởng nhìn xa trông rộng như vậy, cho nên tương lai mới có thể trở thành người giàu có.
Nhưng mà, kỹ thuật nuôi heo nái khá cao, rủi ro cũng khá lớn, cô hơi lo lắng nói: "Nuôi heo nái khá phiền phức."
Giọng Kỷ Học Ninh có chút cười nhạt: "Anh không sợ phiền phức."
Ánh mắt Vương Ngọc Thanh mang theo sự khâm phục: "Anh thật lợi hại."
Kỷ Học Ninh nói: "Cũng không phải anh lợi hại, là đất nước lợi hại, trước đây anh cũng chẳng hiểu gì, sau khi vào bộ đội mới học được."
Vương Ngọc Thanh cũng không hỏi nhiều, ngược lại hắn tự kể lại một cách chậm rãi: "Đơn vị của tụi anh đóng quân ở một vùng đặc biệt hẻo lánh, điều kiện khá khắc nghiệt, khí hậu khô hạn, mùa đông kéo dài, lương thực và rau không có chỗ mua, rau vận chuyển từ đoàn xây dựng sản xuất đến chỉ có cải thảo, trời nóng thì hỏng, trời lạnh thì cũng bị đông cứng, lãnh đạo đơn vị để nâng cao thể chất và sức chiến đấu của chiến sĩ, yêu cầu các đại đội tự lực cánh sinh, khai hoang trồng rau."
Vương Ngọc Thanh nghe rất chăm chú.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play