Sáng sớm hôm sau.
Kỷ Học Ninh mặc bộ quần áo đã mặc khi đi cầu hôn nhà họ Vương lần trước, đứng trước gương chỉnh trang lại. Hắn vuốt phẳng nếp nhăn, kéo kéo cổ áo và gấu áo, cười toe toét với hình ảnh phản chiếu trong gương, đột nhiên lại phát hiện mình cười như một thằng ngốc.
Tối hôm qua trước khi đi ngủ, bà nội đã dặn hắn, hôm nay nhất định phải cười nhiều, đừng lúc nào cũng cau có như ông già.
Nhưng mà, cười thế này thì quá khó coi rồi?
Hắn tập cười trước gương, trong đầu không khỏi nghĩ đến nụ cười của Vương Ngọc Thanh, đẹp như hoa, còn mang theo vẻ linh động và quyến rũ, mỗi lần đều là niềm vui tự nhiên bộc lộ, không hề có chút gượng gạo nào.
Đặc biệt là đôi mắt sáng ngời kia, dường như còn lấp lánh một hồ nước trong vắt, trên mặt nước trong vắt ấy phảng phất sự thông minh và trí tuệ.
Nghĩ đến đây, hắn khẽ cười khúc khích.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play