Vương Ngọc Thanh phản bác: "Vậy tại sao anh không đưa cho Kỷ Học Ninh? Ngược lại còn âm thầm nộp lên cán bộ đại đội bộ?"
Lưu Hoả mặt đỏ bừng, lắp bắp nói: "Chuyện anh ta làm không đúng đắn như vậy, chắc chắn phải nộp lên đại đội bộ chứ, lúc trước tôi không nộp lên lãnh đạo quân đội đã là tốt lắm rồi, tôi nể tình anh em với anh ta, từ nhỏ cùng nhau lớn lên, nếu nộp lên lãnh đạo quân đội, hậu quả của Kỷ Học Ninh nhà cô sẽ rất nghiêm trọng."
Gã lại nói: "Lá thư đó ghi rõ tên là Kỷ Học Ninh nhà cô, tất cả nội dung trong thư đều nói với Kỷ Học Ninh nhà cô, nếu mọi người không tin, thì đi tìm bí thư, để bí thư lấy ra cho mọi người xem."
Vài dân quân nghe mà mơ hồ, nhưng lại có chút thiên vị Lưu Hoả.
Vương Ngọc Thanh cười nói: "Cho nên, trước đó anh thừa nhận mình thiếu đạo đức rồi à? Sao không nộp lúc khác, lại cố tình đợi đến lúc tuyển dân quân mới nộp đơn tố cáo?"
"Hay là thế này, để chứng minh sự trong sạch của Kỷ Học Ninh nhà tôi, phiền anh giao lá thư đó cho quân đội? Giao cho nhà nước, trả lại sự trong sạch cho Kỷ Học Ninh nhà tôi? Anh dám không?"
Lưu Hoả chột dạ: "Tôi..."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT