Kỷ Trân Châu không bước chân vào mà lùi lại mấy bước, cố gắng núp vào một cái cây bên cạnh, hạ giọng: "Tôi không vào đâu, hôm nay trời mưa không phải đi làm, tôi mang chút đồ cho mọi người.”
Cô ấy đưa một gói đồ trong lòng cho Vương Ngọc Thanh, rồi lại thò đầu nhìn vào trong nhà, ngượng ngùng nói: "Ban đầu định để ở cửa, nhưng lại thấy cô, lần trước bà nội bị bệnh, mọi người cũng không báo cho tôi một tiếng, tôi nghe người ta nói, trong này có chút bột mì, còn có mấy đồng tiền, ai, còn có mấy viên kẹo cho bọn trẻ.”
Cô ấy lại cúi đầu, kéo góc áo: "Tôi còn làm cho cô một đôi giày, làm không đẹp, cũng không biết cỡ chân cô, nên làm theo cỡ chân tôi.”
Vương Ngọc Thanh cảm kích nói: "Chị ba, cảm ơn chị, chị còn tự tay làm giày cho em, em chẳng có gì tốt để tặng chị, đã nghe nói tay nghề của chị tốt lắm, biết may quần áo, biết làm giày, khéo tay hay làm, em rất ngưỡng mộ chị.”
Kỷ Trâb Châu không ngờ Vương Ngọc Thanh lại có tính tình ôn hòa nhu thuận như vậy, cô ấy nở nụ cười: "Cô đã về nhà họ Kỷ, tôi là chị chồng thì phải cho cô chút đồ, chỉ là đôi giày này quá tồi tàn.”
Vương Ngọc Thanh ôm vào lòng: "Sao lại tồi tàn, em thích lắm, vừa hay em không có giày để đi.”
Kỷ Trân Châu nhìn Vương Ngọc Thanh một lúc lâu, nhìn thế nào cũng không giống như lời đồn đại, mọi người đều bàn tán về cô, nói cô hung dữ, đanh đá, không biết lý lẽ...

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play