Tôi nhìn theo bóng chị phục vụ đang rời đi, rồi lại nhìn xung quanh tiệm. Do là ngày chủ nhật, ở đây có không ít khách khứa, mọi người cười nói rôm rả thoải mái tận hưởng khoảng thời gian nhàn rỗi. Trong tiệm đang bật những bản nhạc cổ điển, “Hồng Trà Quán” mà Trần Huệ Nhàn hát, chắc tên của quán cà phê này cũng được đặt từ đây.
Tôi kiểm tra điện thoại một lần, lúc chúng tôi đến quán cà phê này là mười một giờ mười phút. Trong mấy chục phút từ lúc đó đến giờ, tên bắt cóc không hề gọi điện lại. Điều này nằm ngoài dự đoán của tôi. Chúng tôi vừa ngồi đó, vừa đợi chỉ thị tiếp theo của tên bắt cóc.
Chỉ thấy khách khứa trong quán cà phê đến rồi lại đi, còn chị phục vụ tên là Đỗ Quyên kia tạm thời cũng bận rộn chân tay. Chị ấy không dễ gì mới có chút thời gian nghỉ ngơi, có một nam phục vụ bước vào từ cửa sau, miệng mắng chửi mấy câu không được hay ho cho lắm. Tôi thấy chị phục vụ bước tới nói gì đó với anh ta, sau đó thì đi ra cửa sau.
Người nam phục vụ quay đầu lại lườm chị ấy một cái, vừa bước đi, vừa dùng tay phải xoa mấy vệt máu trên tay trái. Bước đến trước mặt người quản lý, anh ta khiếu nại một cách bất mãn: “Quản lý, bà Đỗ Quyên chết tiệt lại ra sau cảng cho mèo ăn rồi. Mấy con mèo hoang đáng chết, còn cào tay tôi bị thương nữa.”
Người quản lý đang vùi đầu vào công việc ở chỗ quầy tính tiền cũng chẳng thèm quan tâm anh ấy: “Cậu đừng có chọc giận con mèo đó chẳng phải là được rồi sao? Chuyện người ta cho mèo hoang ăn thì liên quan gì đến cậu chứ? Có chút lòng yêu thương đi có được không?”
“...” người nam phục vụ im miệng với thái độ chán ghét.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play