Đau đầu và toàn thân mệt mỏi khiến Bùi Tân Di tỉnh dậy sớm hơn bình thường, những ký ức đêm qua từ từ ùa về. 
Cô đã hứa với anh sẽ không lừa dối anh nữa. Cô không lừa dối anh – cô đã nói không muốn gì cả. Không phải chọn cái này hay cái kia, mà là không chọn gì, liều lĩnh đến cùng. Chỉ có làm vậy, mọi người mới có thể hài lòng. 
Nhìn chằm chằm lên trần nhà một lúc, Bùi Tân Di nhẹ nhàng rút khỏi vòng tay ấm áp của người đàn ông, tiến tới bên cửa sổ. 
Trời vẫn chưa sáng hẳn, ngoài cửa kính là một màu xanh cobalt đậm đặc, sương mù phủ kín thị trấn nhỏ. 
Bỗng nhiên, có thứ gì đó rơi xuống cửa kính. Ban đầu chỉ là một vài hạt lẻ tẻ, sau đó rơi xuống nhẹ nhàng như gió xuân tháng tư thổi tơ. 
Nguyễn Quyết Minh mơ màng tỉnh dậy, cảm nhận được vòng tay trống rỗng, tim anh như chững lại. Anh nửa ngồi dậy, đôi mắt ngái ngủ khẽ hé nhìn bóng lưng của người phụ nữ bên cửa sổ, giọng trầm khàn: “Nhìn gì vậy?” 
Bùi Tân Di quay lại, mỉm cười nói: “Anh Nguyễn, tuyết rơi rồi.” 

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play