Khổ đau chảy qua mỗi người theo cùng một cách, nhưng mỗi người lại vượt qua dòng sông khổ đau theo cách khác nhau, có người chìm đắm trong đó ngủ say không tỉnh, có người đeo hành trang bước đi một mình.
Buông bỏ là con đường tất yếu của đời người.
Đêm đó, mãi đến khi dì khóc đến kiệt sức, Chu Hải Yến mới tiến lên cõng dì về phòng.
Tôi lấy khăn ướt ấm, cẩn thận lau mặt, tay cho dì, lau sạch vết nước mắt và bùn đất, nhưng tôi biết vết thương lòng của dì tôi không lau được.
Sau khi dì ngủ say, Chu Hải Yến lại ngồi xuống ghế sofa, tôi im lặng ở bên cạnh anh.
Dưới ánh đèn, người đàn ông ngẩng đầu nhìn trần nhà, hốc mắt đỏ hoe.
Một lúc lâu sau, anh hỏi:
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT