Trong đầu Chu Noãn Noãn chứa đầy những ảo tưởng đẹp đẽ, cô ta gửi định vị cho Thịnh Minh Huyên, yên tâm đợi anh ta đến đây.
Đèn xe chiếu từ cuối đường đến, cô ta nhìn thấy siêu xe của nhà họ Thịnh, ánh mắt rực sáng, sau đó yếu ớt, đáng thương mếu máo khóc rồi đi sang: “Anh Minh Huyên, cuối cùng anh…”
Cô ta còn chưa dứt lời vì cô ta nhìn thấy đèn trong xe sáng lên, người ngồi ở hàng sau không phải Thịnh Minh Huyên mà là phu nhân Thịnh mang theo ý cười nhàn nhạt.
Chu Noãn Noãn khựng lại một chút, không rõ tại sao không phải là anh Minh Huyên đến đón cô ta, nhưng mà phu nhân Thịnh vẫn luôn đối xử rất tốt với cô ta, vẫn luôn chăm sóc cô ta như con dâu của mình nên Chu Noãn Noãn của do dự một chút, sau đó nhanh chóng bước lên xe: “Dì Thịnh, con…” Cô ta không nói tiếp mà để những uất ức thể hiện ra ngoài qua hàng nước mắt.
Phu nhân Thịnh thấy Chu Noãn Noãn mang theo cái đầu heo mà còn khóc rất đẹp, trong lòng cực kỳ phiền chán, nghĩ đến việc Chu Noãn Noãn bị đuổi khỏi nhà họ Chu, và cả mẹ đẻ tội phạm của cô ta, còn có thằng con trai không biết xấu hổ mà muốn cưới Chu Noãn Noãn làm vợ.
Nhưng bà ấy biết thằng con trai mắt mù kia chắc chắn sẽ không vì Chu Noãn Noãn mà đánh mất sự hỗ trợ của nhà họ Chu, về phần bông sen trắng bị vạch trần này, nó sẽ từ bỏ cô ta ngay thôi.
Mà nói không chừng Thịnh Minh Huyên sẽ càng trìu mến với cô ta hơn, sẽ cho rằng đây là nhà họ Chu và Khanh Hoan đang cố tình hại cô ta.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play