Chu Thừa tắt video call, chuẩn bị rời công ty để về nhà họ Chu.
Chu Noãn Noãn đứng ở đại sảnh nhà họ Chu, rưng rưng nước mắt không chịu rời đi: “Hoan Hoan, em thật sự muốn đuổi chị đi sao? Chị muốn có anh trai, cũng muốn có ba mẹ. Chị nhớ họ lắm. Nếu em không thích chị, chị có thể lánh mặt trong một căn phòng nơi heo hút, dù là phòng của người làm cũng được, chỉ còn có thể để chị ở bên ba mẹ, chuyện gì chị cũng làm được…”
Cô ta vừa nói vừa rơi nước mắt lã chã, đôi mắt thường xuyên nhìn ra ngoài, trong lòng nghĩ sao tối nay anh Minh Huyên không xuất hiện, tại sao còn chưa đến cứu cô ta.
Vốn không cần Khanh Hoan cất lời, người hầu nhà họ Chu đã nhận được mệnh lệnh của Chu Thừa, “mời” Chu Noãn Noãn còn đang muốn kéo dài thời gian để Thịnh Minh Huyên đến giúp ra ngoài luôn: “Cô Chu à, mời cô đi ra là ý của thiếu gia chúng tôi, cậu ấy cố tình nói với chúng tôi rằng sợ tiểu thư Hoan Hoan mềm lòng, bảo chúng tôi nhất định đừng để cô cầu xin với tiểu thư Hoan Hoan.”
Chu Noãn Noãn đau đớn bởi lời lẽ sắc nhọn của người hầu, cô ta nhìn sang Khanh Hoan đang gấp gáp ăn một bàn bánh kem vì không nhìn thấy TV. Ngay cả nhìn cô ta một cái, Khanh Hoan cũng lười thì làm sao có thể mềm lòng được?
Cô ta vẫn muốn đứng ỳ lại nhưng người hầu kẹp đứng trái phải kẹp cô ta, xách cô ta vào phòng để quần áo.
“Mời cô thay lễ phục, trang sức và giày ra.” Thái độ của người hầu rất khách sáo nhưng ba bốn người đứng ngoài cửa, rất có thể nếu Chu Noãn Noãn không phối hợp thì họ phải tự động thủ cởi sạch đồ của cô ta.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play