Khanh Hoan nữ giả nam trang có khí chất bá vương không ngừng nghiêng người, lé mắt nhìn bản thân đang ôm đùi chính mình: “Âu Dương Thúy Hoa, có phải cô muốn nói người năm đó cứu tôi là cô chứ không phải chị cô?”
Khán giả kích động:
[Ầu ầu ầu! Lời thoại gay go này, không là là tiết mục máu chó nhận nhầm ân nhân mà tôi nghĩ chứ?!]
[Hoàn toàn không đoán ra đây là quảng cáo gì hãy giơ tay lên!]
[Chắc không phải là quảng cáo xét nghiệm ADN chứ? *đầu chó mỉm cười*]
Hoàng Phủ Khanh Hoan cong môi cười với Âu Dương Khanh Hoan hai mắt đẫm lệ: “Không cần uổng phí sức lực.” “Anh ta” vươn tay, trong tay có thêm một cây gãi lưng, giọng điệu thâm tình: “Năm đó sau lưng tôi bị ngứa đến mức sắp khiến tôi không thở được, là chị cô đã dùng cây gãi lưng này cứu tôi.”
Hoàng Phủ Khanh Hoan nhấc chân đá văng Âu Dương Khanh Hoan ra: “Cô có thể bắt chước dung mạo của chị cô, nhưng cô có thể bắt chước được…” Ngón tay “anh ta” chậm rãi mơn trớn cây gãi lưng, tràn ngập tình cảm: “Cây gãi lưng độc nhất vô nhị trên thiên hạ này sao?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT