Thần tức của Nghiêm Quyết ngày càng nồng đậm, thậm chí thần khí đã lởn vởn quanh mặt Khanh Hoan, mà Khanh Hoan không làm gì cả, cứ nhìn y như vậy.
Cuối cùng, thần tức ùn ùn kéo đến rồi nuốt chửng bóng hình của Khanh Hoan.
Vẻ đỏ bừng trên mặt Nghiêm Quyết cũng dần biến mất, hơi thở cũng đều đặn hơn, y lại khôi phục dáng vẻ tĩnh lặng của một vị thần.
Y đứng dậy, ra khỏi đại điện.
Một lát sau, Nghiêm Quyết quay lại, tay bưng một cái khay, lúc này thần tức dần mờ đi lộ ra bóng người bên trong, y đưa chén canh trong khay cho người đang tủm tỉm mỉm cười trước mặt, giọng nói vẫn lạnh nhạt: “Uống đi.”
“Cảm ơn thần linh phù hộ độ trì.” Khanh Hoan không bị tổn thương gì, tinh thần lại còn sảng khoái sau khi hấp thụ thần khí của Nghiêm Quyết, nàng chắp tay trước ngực, nghiêm trang hành lễ với Nghiêm Quyết.
“Đừng tìm đến cái chết nữa.” Nghiêm Quyết lạnh lùng liếc cảnh cáo nàng.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play