Ở đây cũng chỉ có Yến Hoài có thể giữ vẻ mặt vô cảm, những người còn lại, bao gồm cả quản gia tự cho là mình đã luyện thuật liệt mặt với thiếu gia nhà ông cũng không khỏi run rẩy khóe miệng.
Tiếng hô hô kia quỷ quái quá!
“Hoan Hoan.” Chu Noãn Noãn ngẩng đầu khỏi lồng ngực Thịnh Minh Huyên, ánh mắt nhìn Yến Hoài vẫn sợ hãi, tuy nhiên nghĩ đến Khanh Hoan, cô ta lại rơm rớm nước mắt: “Em đừng vì giận dỗi chị và anh Minh Huyên mà cố ý ra vẻ có cảm tình với người em không thích, được không? Chị sẽ giúp em cầu xin phu nhân Thịnh và anh Minh Huyên, cầu xin bọn họ tha thứ cho em, để anh Minh Huyên không từ hôn với em nữa…”
Khanh Hoan đột nhiên quay đầu nhìn Chu Noãn Noãn, uy lực đè nén sinh sôi trong ánh mắt khiến Chu Noãn Noãn sợ run.
“Đừng nói nữa, tôi biết tại sao chị cứ muốn tôi và Thịnh Minh Huyên ở bên nhau như vậy rồi.” Khanh Hoan lạnh lùng nhìn Chu Noãn Noãn: “Tôi đã nhìn thấu tâm tư nho nhỏ của chị rồi.”
Tim Chu Noãn Noãn nhảy dựng, rõ ràng là ánh mắt hơi trốn tránh.  
Khanh Hoan cong khóe môi, nhìn Chu Noãn Noãn với ánh mắt đã biết rõ tất cả: “Nếu tôi và Thịnh Minh Huyên ở bên nhau, thì…” Khanh Hoan nhìn Yến Hoài, “Người đàn ông ưu tú hơn Thịnh Minh Huyên vô số lần sẽ thuộc về chị có đúng không?”
Cả sảnh lại sững sờ lần nữa.
Mặt mũi các vị khách trông rất bình thường nhưng trong lòng đều đang điên cuồng ăn dưa.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play