Suy nghĩ của Leon quá dễ đoán, khán giả đều nhìn ra hết. Thấy mỗi lần anh ta định ra tay giúp Nghê Thải, lại bị Nghê Thải đang tự chăm sóc bản thân rất tốt lườm cho một cái là sợ cứng người, khán giả đều cảm thấy anh ta vô cùng thảm hại, ha ha ha.
Quan Quán Quán không quá quyết liệt với “phản đồ” Nghê Thải, động tác ăn cơm rất nhã nhặn, tủm tỉm cười nhìn Nghiêm Quyết đang lột vỏ tôm cho Khanh Hoan rồi nhẹ nhàng cất lời: “Tiền bối Nghiêm Quyết, đồ ăn anh làm ngon thật đấy!”
Nghiêm Quyết cong môi, khiêm tốn đáp: “Chỉ là vài món gia đình thôi mà, mọi người thích là được.”
Quan Quán Quán gật đầu cảm ơn Lâm Sâm, người vừa giúp mình gắp đồ ăn bằng đôi đũa chung, sau đó ăn một miếng cơm nhỏ, tiếp tục hỏi Nghiêm Quyết: “Tiền bối Nghiêm Quyết, tay nghề nấu nướng này anh học từ ai vậy ạ?”
“Không có ai dạy tôi hết, là tôi tự làm theo công thức thôi.” Nghiêm Quyết đặt nõn tôm vào đĩa của Khanh Hoan, kiên nhẫn trả lời Quan Quán Quán.
Quan Quán Quán trầm trồ: “Quao, thế thì tiền bối Nghiêm Quyết giỏi ghê. Lúc trước em ở chung với bạn thân, tụi em cũng từng cùng nhau học nấu ăn mà lần nào cũng thất bại.” Dừng lại một chút, cô ấy ra vẻ như chợt nghĩ ra gì đó: “Thế là tiền bối Nghiêm Quyết cũng học nấu ăn khi ở chung với người khác giống em sao? Dù sao đối với một người mà nói, nấu cơm phiền phức lắm, với cả bây giờ gọi cơm hộp dễ dàng thế này mà ha.”
Khán giả kích động:
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT