Bản thân Ngô Ân cũng nghĩ như vậy, nhưng vì hiệu quả của chương trình, anh ấy bày ra dáng vẻ tự tin, chỉ ngón tay lên trời như đang tiếp thu tín hiệu, rồi gật gù: “Được được, tôi biết rồi, hôm nay là ngày Ngô Ân trở mình, cảm ơn, cảm ơn A Ngọc, có thời gian thì cùng uống rượu nhé.”
A Ngọc? A Ngọc là ai? Khán giả tỏ ra hiếu kỳ. Ngô Ân xoay ngược mũ, nghiêm mặt nói hưu nói vượn: “A Ngọc là bạn của anh, chắc mấy em cũng biết đó, là Ngọc Hoàng Đại Đế.”
Tuy là một lời nói đùa nhạt nhẽo, nhưng được Ngô Ân “tay thối ngàn năm” thốt lên thì trở nên thú vị.
Sóng bình luận ngập tràn tiếng cười.
Ngô Ân nhìn nhóm Khanh Hoan, muốn nhìn thấy họ bị mình chọc cười.
Nhưng mà nhìn thấy bọn Khanh Hoan đứng thành hình wifi, cao cao thấp thấp, có bốn gương mặt, đều vô cảm nhìn thẳng anh ấy.
Ngô Ân vẫn đang trong tư thế được vị thần chương trình giải trí soi sáng, trên đầu lại như có hiệu ứng quạ đen vừa kêu “quạ quạ” vừa chậm chạp bay ngang.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT