Khanh Hoan bị mê hoặc bởi giai điệu mượt mà do mình tạo ra, cô không muốn bỏ kèn xuống, coi như là thử âm thanh, cô thổi ra câu hỏi “Ông bị sao vậy” để thể hiện sự quan tâm của mình với ông cụ.
Ông cụ trợn mắt há mồm nhìn Khanh Hoan, một hồi lâu sau mới tìm lại được khả năng nói: “Cháu từng học rồi sao?”
“Dạ không.” Khanh Hoan tiếp tục dùng kèn xô-na trả lời.
Ông cụ lại bị kinh ngạc đến ngây người.
Nghiêm Quyết nhíu mày, không chịu nổi Khanh Hoan ngốc nghếch nói chuyện bằng kèn xô-na, anh thấp giọng: “Bỏ kèn xô-na ra, nói chuyện đàng hoàng.”
Khanh Hoan liếc anh một cái, sau đó hướng kèn xô-na lên, kiêu ngạo thổi hai tiếng: “KHÔNG! NHÉ!”
Nghiêm Quyết chau mày, Khanh Hoan lập tức giơ kèn xô-na ra, chân đạp đất, đẩy cái ghế đẩu đang ngồi ra xa, vừa đẩy vừa thổi: “Đánh người! Cứu mạng!”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play