Đợi một hồi lâu chẳng thấy hắn mở một lời , này là đang suy nghĩ hình phạt tra tấn sao? tư thế ngồi chống càm , vắt chéo chân đấy , chắc là như vậy thật rồi

Ngồi mà chẳng ngừng đổ mồ hôi , lau lau làm hắn chú ý

- Cái tên Lý Thiên Minh này không mở mồm ra nói một lời đi , cứ nhìn nhìn người ta quài , khó chịu thật..

Thầm chửi , hắn lên tiếng nói một câu khiến tôi câm nín

" Đang nghĩ gì trong đầu?"

 - Gì? Đừng nói hắn đọc được suy nghĩ của người khác nha? Tính năng này tôi có cho hắn đâu chứ??

" Ta .. ta đâu có , chỉ là chỗ này đẹp quá .. khen thầm thôi"

" Ồ , vậy sao"

Tôi cười cười , nhưng trong lòng tôi muốn tắc luôn tại lúc đó , hắn lại nói : "Đói không?"

Đói không? Đương nhiên là đói rồi , ăn cơm chưa đủ đô lại kêu người ta đi , phá đám không gian ăn uống của người ta rồi lại nói đói không? Tính cho tôi ăn đồ ăn kinh dị à? Tra tấn trước bằng màn ăn sao?

Xin lỗi , tôi đây trả lời Không !

" Ờ .. có."

" Ta phá hỏng không gian ăn uống của nhóc?"

Chết thật rồi , tên này đọc được suy nghĩ , đời thế là hết , vứt cái não luôn đi!

" Cũng .. không phải là phá hỏng , ngài đã rất lịch sự khi vào rồi .."

" Ngài ?"

" .. "

" Không phải lúc đầu nhóc gọi ta bằng huynh sao? sao giờ lại là ngài?"

" Tại .. nhìn vào địa vị , ngài cao như vậy ..gọi huynh có chút .. không đáng."

" Cũng khôn quá nhỉ."

- Tôi không khôn chứ ai khôn?

" À .. ngài khen ạ.."

" Nếu đói thì ăn chút gì đi"

Hắn vỗ tay hai cái , lập tức dàn hầu nữ đeo mặt nạ đi vào trong với nhiều đĩa thức ăn trên tay , càng lúc càng nhiều người , rất nhanh đã dọn đầy bàn

Tôi nhìn những thứ này phát sinh nghi ngờ , hóa ra bước đầu là tra tấn bằng màn ăn thật

" Ăn tự nhiên "

Sao tốt đột ngột vậy! Không lẽ khoái con nít à? Nhưng có miếng ăn đâu dễ tới vậy , lỡ đâu tra tấn này có độc? Theo kinh nghiệm xem phim , một có độc hai là không có nhưng lúc sau phải chịu khổ

Hắn đeo mặt nạ như vậy , thật là chả biết hắn có cười đểu hay không !

" Nếu nhóc muốn ăn thì cứ ăn , còn nếu không ăn , ta không ép "

Cái tên này thật là đọc được suy nghĩ của tôi , nếu tôi vứt não đi rồi thì sao tôi sống được? Có tới hai lựa chọn , nhưng cái nào cũng là thiệt , chỉ khác là diễn biến nhanh và chậm , thôi thì .. có ăn còn hơn nhịn đói

Cặp mắt đấy vẫn dõi theo tôi , ăn thôi cũng muốn nhìn à? Nhân vật tôi thích không lẽ .. quay qua ghét?

Nhìn sang lại thấy hắn cầm một quyển sách , chăm chú đọc nó , có chút nghi ngờ nhưng cũng vội gạt bỏ , tôi vãn cứ ăn mà chẳng hay biết hắn đang nhìn mình bằng cặp mắt sắc lạnh như đao

Ăn uống no say tôi được người hầu đưa về phòng nghỉ ngơi , thật là hắn sẽ đối tốt với con nít sao?

Dãy phòng của tôi là ở cuối , đối diện những dãy phòng khác , và có tới hai dãy mỗi dãy thì có năm phòng , được bố trí thêm hồn đèn và bên trong là hồn phàm

" Phòng của nhóc ở đây "

" Đa tạ tỷ đã dẫn ta về phòng"

" Không có gì đâu."

Mở cửa bước vào , bên trong tuy đơn sơn nhưng lại mang vẻ hoài cổ , không gian rộng rãi , bàn ghế đầy đủ

Đặc biệt còn có một chiếc giường khá lớn , vừa nhìn mắt tôi rực sáng , tối nay ấm êm rồi !

Sáng mai thức dậy , đưa mình ra đón cơn nắng ban mai , không khí thật trông lành và mát mẻ

Ban mai? Trông lành? mát mẻ? Chỉ là tưởng tượng mà thôi , ở Độc Quỷ làm gì có những thứ tự nhiên như thế chứ , bầu trời đỏ thẩm , mặt trời lại chả có , cây cối cũng có tiếc là nó được nhuộm mỗi một màu đỏ

Nhìn chẳng khác gì cái địa ngục thật sự..

Lý Thiên Minh chờ tôi tại sảnh hầu , hắn vừa đợi vừa đọc sách , đến khi tôi xuất hiện hắn cũng thôi đọc , dẹp sách qua một bên , và câu hỏi

" Ngủ có ngon không?"

Chủ động hỏi thăm tôi luôn sao ? Không lẽ .. thích tôi rồi nên chờ tôi chỉ để hỏi thăm? Hoặc có lẽ nó cũng chỉ là chuyện bình thường khi ở nhà người khác , và tôi đã suy nghĩ nhiều

" Có ngủ ngon lắm."

" Nếu đói , thì nhóc có thể ăn."

" Ăn?"

" Ừm hửm "

" Ngài .. cho ta về đây bộ .. cũng không có mục đích gì khác sao?"

Lý Thiên Minh lạnh giọng

" Ý ngươi là sao?"

" Ý ta là .. ngài đốt tốt với ta quá .. lại còn quan tâm ta nữa "

Tôi vừa nói xong , Lý Thiên Minh hắn bật cười , tôi tự nghĩ mình đã nói gì sai? thì hắn lại nói

" Chỉ nhiêu đó mà nhóc nghĩ ta đối tốt , quan tâm nhóc?"

" Vậy ... kết cuộc .. của ta sẽ ra sao ..?"

Cái này khỏi đoán , đương nhiên là tử nạn kéo đến rồi , một tên máu lạnh như hắn chuyện gì cũng nghĩ ra làn chém giết và tra tấn , đối với phàm nhân , Thiên Giới đều muốn khử , đối với tôi khác gì nhau?

Lý Thiên Minh dẫn tôi đi đâu đó , lại được dẫn đi tận tình như này không phải là tốt sao?

Tại thư sách của Độc Quỷ , bước vào trong trước mắt như kho tàn thế giới sách , có vô vàn những cuốn sách , cuốn nào cuốn nấy được xếp ngăn nắp ngay trên kệ , mọi thứ đều như hoàn chỉnh , chỉ có điều .. hơn bụi bặm một chút

" Kết cục của nhóc , chắc nhóc cũng đoán ra rồi"

" Là .. sắp xếp lại sách?"

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play