Ngày hôm sau, Mộc Hề Chi tỉnh dậy từ trong lồng ngực của Chúc Huyền Tri. Khi mới tỉnh dậy, nàng còn hơi mớ ngủ, ngẩng đầu lên nhìn khuôn mặt gần trong gang tấc của hắn, rồi cụp mắt nhìn tư thế của mình lúc này.
Nàng bám chặt vào người Chúc Huyền Tri như một con chuột túi, một chân gác lên chân của hắn. Tay nàng ôm lấy vòng eo nhỏ hẹp của hắn như đang ôm gấu bông, còn đầu thì tựa vào lồng ngực của hắn.
Ngay khi Mộc Hề Chi định nhân lúc Chúc Huyền Tri chưa tỉnh dậy để rút tay chân về thì hắn lại mở mắt ra.
Bốn mắt nhìn nhau, bốn bề lặng ngắt.
Nàng bị một mùi hương kì lạ bao quanh, mùi hương này lởn vởn xộc vào mũi liên tục. Còn cơ thể của Chúc Huyền Tri lại hơi run rẩy, có lẽ là do cảm giác sung sướng vì được ôm quá lâu đã ăn mòn đến tận xương tủy.
Theo từng lần tiếp xúc, thời gian Chúc Huyền Tri chịu đựng được sự động chạm của Mộc Hề Chi càng lúc càng lâu. Mặc dù hắn vẫn cảm thấy choáng váng và muốn khóc nhưng hắn không định đẩy nàng ra.
Mộc Hề Chi vội rụt tay chân lại: “Xin lỗi, ta nằm ngủ không ngay ngắn lắm.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play