Tại Vân Trung nơi xa xôi, Chúc Lệnh Chu bỗng cảm thấy mũi mình hơi ngứa, y che miệng khẽ hắt xì. Linh sủng mà y nuôi lập tức lo lắng hỏi: “Chủ nhân, có phải chủ nhân lại cảm thấy khó chịu nữa không?”
Chúc Lệnh Chu cười dịu dàng, xua tay nói: “Không sao, ngươi đừng có lúc nào cũng lo lắng quá.”
Vừa nói xong câu này, y không nhịn được mà ho vài tiếng. Linh sủng định tiến lên đỡ y nhưng Chúc Lệnh Chu lại sai nó đi lấy thuốc: “Đến giờ uống thuốc rồi, ngươi đi lấy thuốc cho ta đi.”
Uống thuốc đúng giờ là việc quan trọng đối với Chúc Lệnh Chu, linh sủng không dám chậm trễ, xoay người chạy đi lấy thuốc: “Vâng ạ.”
Thấy linh sủng đã đi xa, Chúc Lệnh Chu mới mở lòng bàn tay ra, bên trên dính máu do y vừa ho ra.
Sức khỏe của y ngày một kém, không biết còn sống được bao lâu, khoảnh khắc này, Chúc Lệnh Chu thật sự rất ngưỡng mộ đệ đệ của mình là Chúc Huyền Tri.
Nhưng chuyện Chúc Huyền Tri vốn không thích y cũng là sự thật, còn y nhận ra điều này từ bao giờ?
Chúc Lệnh Chu không khỏi nhớ lại khi còn nhỏ, phụ thân cầm tay chỉ dạy y tu tập thuật pháp, trong khi đó Chúc Huyền Tri có cùng một gương mặt với y lại đứng lẻ loi dưới gốc cây, mắt nhìn thẳng về phía họ.
Tuy cơ thể của y yếu ớt nhưng không phải không thể tu luyện, chỉ là khó khăn hơn người bình thường mà thôi.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play