Mộc Hề Chi ngay lập tức ra khỏi cơ thể của Chúc Huyền Tri nhưng nàng lại thấy hắn hít thở một cách hỗn loạn, khuôn mặt ửng hồng, năm ngón tay nắm lại, đầu ngón tay bấu chặt vào bùn đất, mạch máu trên mu bàn tay gân lên rõ rệt, giống như đang lên cơn bệnh vậy.
Nàng chẳng màng phủi bụi cát trên váy áo, vội vàng đưa tay đỡ hắn.
Chúc Huyền Tri cũng không rõ bản thân bài xích sự đụng chạm của Mộc Hề Chi hay thích được nàng đụng chạm, có một sự thoải mái khó diễn tả bằng lời, vào lúc hắn chần chờ có nên né tránh hay không thì có người đến.
Không chỉ có một người.
Dựa vào trạng thái mất đi linh lực của hắn khi gần gũi với Mộc Hề Chi, lúc gặp phải nguy hiểm rất khó để bảo vệ được bản thân, trừ khi ra tay trước để chiếm thế thượng phong. Lòng bàn tay Chúc Huyền Tri lặng lẽ xuất hiện một vài ám khí đã tẩm độc.
"Tiểu sư muội." Sư huynh đồng môn của Mộc Hề Chi - Đồ Sơn Biên Tự hô to, vội vàng bước về phía nàng, thấy bên cạnh Mộc Hề Chi có một thiếu niên tóc trắng lạ mặt, hắn ta tò mò nhìn thêm mấy lần.
Mộc Hề Chi nghe thấy tiếng gọi của Đồ Sơn Biên Tự, cánh tay nàng khựng lại giữa không trung: "Sư huynh?"
Đồ Sơn Biên Tự đang dìu một nam nhân, Mộc Tắc Thanh cũng vậy. Hai người đang hôn mê mặc y phục đệ tử của Cầm Xuyên Mộc gia, chắc là hai đệ tử của Cầm Xuyên Mộc gia mất tích ở Hàn Sương thành mà Mộc Thiên Triệt nói.
Đệ tử của Cầm Xuyên Mộc gia rất đông, chia thành đệ tử nội môn và ngoại môn, Mộc Hề Chi khá thân quen với đệ tử nội môn nhưng rất ít khi thấy đệ tử ngoại môn. Nàng chưa từng nhìn thấy họ nhưng có thể dễ dàng đoán được thân phận của họ.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT