Khi Cố Vô Kế tỉnh dậy, trời đã gần tối. Sau lưng cậu là một khu rừng mù mịt sương khói, còn phía trước là một ngôi làng bỏ hoang mang phong cách đồng quê châu Âu, nằm ngay bên ngoài một tòa lâu đài. Cậu đang đứng giữa con đường dẫn vào làng.
Vì muốn cùng Lục Nguyên Châu vào cùng một bản phó, đối phương đã tặng cậu một đạo cụ. Chỉ cần dựa vào đạo cụ đó là có thể cùng nhau tiến vào phó bản.
Nghĩ vậy, chắc là sẽ không có gì bất trắc đâu.
Khi Cố Vô Kế quay đầu lại nhìn, cậu trông thấy lác đác vài người chơi khác. Do nơi này sương mù quá dày đặc, cậu chỉ có thể lờ mờ thấy được dáng người của họ. Tuy nhiên, cậu nhận ra một điều rất nhiều người trong số đó đều mặc váy trắng: “Chuyện gì thế này? Có gì đó không ổn thì phải.” Cố Vô Kế nhíu mày, trước giờ cậu chưa từng thấy người chơi ăn mặc đồng bộ đến vậy.
Ngay sau đó, cậu đột nhiên nhận ra có gì đó sai sai với trang phục của chính mình. Cố Vô Kế cúi xuống nhìn, không ngờ trên người mình lại là… Một chiếc váy nữ phong cách châu Âu thời Trung cổ, màu trắng, loang lổ vết vá và sửa, trông vô cùng cũ kỹ.
Cậu đưa tay vuốt tóc, thì bất ngờ phát hiện mái tóc mình đã biến thành một mái tóc xoăn màu hạt dẻ mềm mại: “?”
[Do cài đặt đặc biệt của bản phó lần này, yêu cầu một nửa số người chơi phải mặc trang phục nữ không thể thay đổi.]  

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play