Cố Yểu cảm nhận được những ánh mắt từ bốn phía đổ dồn tơi, dù có hơi chút không tự nhiên nhưng sắc mặt nàng vẫn bình tĩnh, cử chỉ thong dong đúng mực, không hề lộ ra vẻ căng thẳng. Nàng cứ thế ngồi ở vị trí đầu tiên dưới Hoàng hậu, dáng vẻ ôn nhu, làn da trắng mịn như tuyết, khí chất toát ra từ người nàng thế nhưng không hề kém cạnh Ngu phi, người từng giữ phân vị Quý phi đang ngồi bên cạnh.
Ngu phi vừa vặn ngồi ở vị trí thứ ba, sự đối lập như vậy khiến lòng bà ta vô cùng phẫn uất. Bà ta siết chặt khăn trong tay, căm hận Cố Yểu đến tột cùng. Nếu hoàng nhi của bà ta còn sống, nào đến lượt Cố Yểu từ Thiệu Hưng này được thể hiện như vậy? Hoàng thượng thật sự đã bị sắc đẹp làm mờ mắt mà lại nâng đỡ nàng ta lên cao như thế? Có câu nói "đăng cao ngã trọng", bà cũng không tin Cố Yểu này có thể mãi mãi được thánh sủng hậu đãi, một mình nổi bật ở chốn hậu cung này!
Ngu phi nén cơn uất nghẹn trong lòng, khẽ liếc nhìn Nhàn phi một cách kín đáo. Thấy sắc mặt Nhàn phi vẫn thản nhiên, chẳng chút tức giận nào vì thứ bậc của Cố Yểu, trong lòng bà ta chỉ cảm thấy Nhàn phi thật vô dụng. Ít ra đằng sau còn có Thái hậu chống lưng, vậy mà lại bị một tân nhân vào cung chưa đầy một năm chèn ép. Nếu bà ta có cô mẫu là Thái hậu, ắt hẳn đã không chỉ dừng lại ở Phi vị như bây giờ, dưới gối chỉ có một nàng công chúa, ngay cả một hoàng tử cũng không có.
Trên bảo tọa, Tiêu Cảnh Tuần cầm chén rượu kính Thái hậu một ly. Thái hậu trên mặt lộ ra vài phần ý cười, một hơi uống cạn chén rượu. Bà liếc nhìn Tiêu Ngọc Hoàn đang ngồi phía dưới, mặc trên mình bộ cung trang màu đỏ thêu cành mai uốn lượn, mỉm cười đối với Tiêu Cảnh Tuần mở miệng nói: 
"Đại công chúa của chúng ta càng ngày càng xinh đẹp. Ai gia nghe nói Hoàng đế hiện giờ yêu quý Ngọc Hoàn lắm, thứ gì tốt đều không tiếc ban thưởng cho nàng. Theo ai gia thấy, đồ vật quý đến đâu cũng chỉ là vật ngoài thân. Ngọc Hoàn đã đến tuổi cập kê, Hoàng đế nên kén phò mã cho Ngọc Hoàn mới thật sự là yêu thương nàng."
Lời Thái hậu nói không hề hạ thấp giọng, khiến cho tất cả phi tần và tông thất đang ngồi hai bên trong yến hội đều nghe thấy rõ. Trong lúc nhất thời, mọi người liền dời ánh mắt khỏi Cố Yểu, ngược lại nhìn về phía Đại công chúa Tiêu Ngọc Hoàn. 
Cố Yểu cũng nhìn về phía Tiêu Ngọc Hoàn. Chỉ thấy Tiêu Ngọc Hoàn như thể không nghe thấy gì, sắc mặt bình tĩnh, nhìn chén trà đang cầm trong tay. Tô Uyển ngồi bên cạnh nàng lại nhận thấy được ánh mắt của Cố Yểu, khẽ gật đầu với nàng, trong mắt có vài phần bất đắc dĩ, ngay sau đó dời ánh mắt đi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play