Sau đó, mẫu thân cũng đã mất, nàng trở nên lẻ loi một mình.
Hiện tại, cảnh còn người mất, thế sự đổi thay. Nàng cùng hắn một khoảnh khắc hoan lạc, nhưng không phải trong ảo tưởng về đêm tân hôn dưới ánh nến đỏ rực tại đại hôn tiệc cưới, mà lại là giữa ban ngày ban mặt, tại chốn câu lan viện. Hắn cao quý như tân khách trên tòa cao, còn nàng chỉ như bụi bặm nơi trần ai.
*
Bên trong nội thất nhã gian.
Trên giường, Cận Tinh Uyên khoác lên người bộ phi ngư phục màu đỏ thêu Kim Tuyến Mãng văn, hắn ngồi thẳng dậy, điều chỉnh lại tư thế. Làn da trên mặt vừa trải qua dư âm đỏ ửng nay đã phai đi, khuôn mặt lạnh lùng, chỉ có điều phần ngực hơi hé mở, và trên cổ cùng gáy vẫn còn lưu lại vài dấu hôn nhạt đậm, toát lên vẻ hương diễm khó tả.
Phía sau Cận Tinh Uyên, Ôn Minh Nguyệt nằm trên nệm, được chiếc chăn gấm đỏ quấn kín người. Tuy vậy, bờ vai trắng tuyết vẫn thấp thoáng lộ ra từ lớp chăn dày. Trên làn da trắng mịn ở bờ vai và cổ nàng là những dấu vết đỏ nhợt nhạt, vừa được bàn tay to lớn của nam nhân trước mặt để lại.
Nàng vừa trải qua một trận hoan lạc cùng hắn, ánh mắt và đôi mày còn vương nét quyến rũ, đôi môi đỏ mọng lại càng thêm mê hoặc. Tuy nhiên, trong đôi mắt long lanh như mặt hồ sâu thẳm, không che giấu được nỗi bi ai tột cùng.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT