Tô Kiểu Kiểu nhìn cây trâm Điệp Nhi đưa qua, trong lòng không khỏi thở dài. Nàng thầm nghĩ, sao mọi chuyện lại thành ra thế này?
“Gia, Điệp Nhi đối xử với Kiểu Kiểu rất tốt, có thể nói là vô cùng chu đáo. Ngày ngày nàng đều nấu những món ngon cho ta, còn giúp ta giặt giũ quần áo và làm việc vặt trong phủ. Cây trâm Hồng Mai lưu ly này, ta thấy nàng ăn mặc quá mức đơn giản nên mới thưởng cho nàng.”
Tô Kiểu Kiểu vươn bàn tay trắng nõn, nhẹ nhàng kéo góc áo Cận Tinh Uyên, người đang mặc bộ phi ngư phục màu đỏ rực. Nàng mấp máy đôi môi đỏ mọng, nhỏ giọng giải thích.
“Kiều Kiều nhi, ngươi dám đem đồ gia tặng ngươi đi thưởng cho người khác sao?”
Sau khi xác nhận Điệp Nhi không phải kẻ vô lễ như Tôn ma ma, không tự ý vượt quá bổn phận, Cận Tinh Uyên mới yên tâm. Đôi mắt hắn vốn nhíu lại giờ cũng dần giãn ra, nhưng vẫn không chịu bỏ qua.
“Sao chứ? Đồ gia tặng cho Kiểu Kiểu, chẳng lẽ Kiểu Kiểu không thể tặng lại cho người khác? Gia sao lại bá đạo như vậy, cái gì cũng muốn quản. Ngay cả chuyện nhỏ nhặt thế này cũng không buông tha.”
Tô Kiểu Kiểu càng nói càng ấm ức, trong lòng chợt dâng lên nỗi xót xa, suýt nữa bật khóc. Đôi mắt trong veo như hồ thu phủ lên một tầng hơi nước, khóe mắt hơi đỏ, còn đọng lại một giọt nước mắt long lanh. Nhìn nàng ủy khuất như vậy, Cận Tinh Uyên không khỏi mềm lòng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT