Trương Nghi Điệp vừa rời khỏi Chu Nhan Các, trong tiệm lập tức chỉ còn lại Tô Kiểu Kiểu và Cận Tinh Uyên.
Tô Kiểu Kiểu vẫn còn chưa hoàn toàn trấn tĩnh, trong lòng vẫn còn sợ hãi. Cảm giác kinh hoàng vẫn quẩn quanh khiến tim nàng đập loạn nhịp không ngừng. Đầu óc như trở nên trì trệ, mãi một lúc lâu sau nàng mới dần lấy lại tinh thần.
Nàng thật sự thấy may mắn nhưng cũng đầy lo lắng. Trương Nghi Điệp không phải người xa lạ, hai người cùng thế hệ, từng gặp nhau tại một bữa tiệc ngắm hoa nào đó trong phủ quý tộc, còn trò chuyện vài lần. Khi ấy, Trương Nghi Điệp từng khen nàng dung mạo tuyệt sắc, khó ai sánh bằng.
Nếu vừa rồi Trương Nghi Điệp vén tấm rèm che trên mũ nàng lên, thì mọi chuyện chắc chắn đã chấm dứt. Nàng sẽ bị lôi về Phù Dung Lâu, quay lại thân phận nữ quan kỹ Ôn Minh Nguyệt—con gái của tội thần. Hoặc thậm chí còn tệ hơn, thánh nhân giận dữ, nàng sẽ bị xử trảm để làm gương.
May mắn thay, Trương Nghi Điệp không hành động thiếu suy nghĩ. Thật sự là quá may mắn.
Lúc đối diện với Trương Nghi Điệp, nàng vẫn có thể giữ được vẻ bình tĩnh, nhưng sau khi đối phương rời đi, sự căng thẳng dồn nén trong lòng nàng mới dần bùng phát. Nhịp tim đập thình thịch, bờ vai nhỏ nhắn khẽ run rẩy. Nàng hồi hộp đến mức cả dạ dày cũng quặn đau.
“Kiều Kiều nhi, đừng sợ.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT