“Gia, có thể để Kiểu Kiểu một mình vào bình phong thử y phục không?”
Tô Kiểu Kiểu mặc một chiếc váy trắng giản dị, đầu đội mũ có rèm, trong lòng ôm một bộ y phục màu thạch lựu vừa chọn xong. Nhìn thấy Cận Tinh Uyên vẫn đứng đó chưa có ý định rời đi, nàng rụt rè lên tiếng, giọng nói có phần bất an.
Trong lòng nàng thầm buồn bực.
Rõ ràng, nàng vẫn còn nhớ như in đêm Phù Dung Lâu cháy rực ấy. Ngay trước mặt Cận Tinh Uyên, nàng đã cởi bỏ bộ váy đỏ diễm lệ vương mùi phong trần, rửa sạch lớp trang điểm dày trên mặt, tháo xuống tất cả châu ngọc lộng lẫy cài trên tóc, rồi khoác lên mình bộ y phục xám tro của một gã sai vặt. Lúc đó, nàng dùng tay áo che mặt, lẳng lặng đi theo sau hắn, cùng hắn nghênh ngang rời khỏi Phù Dung Lâu, để rồi bị hắn ôm vào lòng, cưỡi ngựa rời khỏi nơi địa ngục ấy, hướng về một khởi đầu mới.
Thế nhưng lúc này, trong phòng thử y phục dành riêng cho nữ nhân, Cận Tinh Uyên dường như lại không có ý định tránh đi.
Mới vừa rồi, Lý chưởng quầy của nhã y các cũng đã khuyên nhủ, rằng đây là nơi nữ khách thử đồ, nam nhân không tiện ở lại, để tránh ảnh hưởng đến thanh danh của các cô nương. Thế nhưng, Cận Tinh Uyên chỉ nhướng mày, dáng vẻ hờ hững, dường như chẳng để lời khuyên ấy vào tai.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT