Phía sau Viên Lộc Thọ, tên tâm phúc thị vệ mặc áo đen Tô Trạch nhanh chóng tiến lên vài bước, rút trường kiếm ra và đặt ngang cổ Trương chưởng sự, chỉ cách cổ hắn nửa tấc. Trong ánh hoàng hôn, lưỡi kiếm ánh lên tia sáng lạnh lẽo, khiến người đối diện không khỏi rùng mình.
“Thế tử, tiểu nhân thật sự không biết . Ôn cô nương ở Phù Dung Lâu là tự do đi lại, không cố định ở một nơi, tiểu nhân thật sự không rõ nàng hiện giờ ở đâu.”
Mồ hôi lạnh túa ra trên trán Trương chưởng sự. Dù nội tâm căng thẳng, hắn vẫn cố giữ giọng điệu mềm mỏng, cẩn thận lựa lời:
“Thế tử đại nhân rộng lượng, hay ngài tự mình đi tìm thử trên lầu thì hơn.”
Nghe vậy, Viên Lộc Thọ liền dẫn Tô Trạch cùng những thị vệ còn lại tiến lên các tầng lầu của Phù Dung Lâu, lục soát từng gian phòng. Cuối cùng, ở căn phòng nằm ở góc đông tận cùng trên tầng ba, hắn tìm thấy người mà mình ngày đêm mong nhớ – Ôn Minh Nguyệt.
Nhìn thấy bóng dáng nàng, ký ức ba năm trước đây ùa về trong tâm trí Viên Lộc Thọ. Hắn nhớ rõ buổi tiệc ngắm hoa tổ chức tại Trấn Quốc công phủ năm ấy.
Hầu hết các quý nữ tham dự đều giả bộ rụt rè, tao nhã ngắm hoa mẫu đơn, còn Ôn Minh Nguyệt thì khác biệt. Nàng lôi kéo vài thiếu nữ cùng lứa, hào hứng đòi chơi trò lá bài, hăng hái yêu cầu các cô dạy nàng cách chơi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play