Yến Kỳ không phải kẻ không chịu thua, cậu ta biết trong tình huống thiếu mất hai đồng đội, chỉ cần gặp một đội phối hợp ăn ý thì việc bị loại sớm hay muộn cũng là điều tất yếu. Nhưng cậu không ngờ rằng, ngay cả top 10 cũng chưa kịp chạm đến.
Thời Uẩn khẽ điều chỉnh lại hơi thở, bò dậy từ mặt đất. Cô kéo nhẹ bộ đồ huấn luyện ướt sũng trên người, vừa định lên tiếng thì một giọng nói đầy ấm ức vang lên là Tô Ngữ Hân.
“Tiểu Uẩn, sao cậu không bắt máy? Mình gọi mấy trăm lần mà không ai nghe, còn tưởng cậu xảy ra chuyện gì, làm mình sợ muốn chết!”
Câu này nghe thật nực cười. Gọi mấy trăm lần? Đủ để cấu thành tội quấy rối luôn đấy chứ. Lo lắng cho cô ư? Giả tạo. Lo lắng từ nay về sau không moi được xu nào từ cô mới là thật.
Thời Uẩn đã sớm chờ cô ta đến tìm. Nhìn thấy đối phương vẫn còn diễn kịch, cô dứt khoát nói thẳng:
“Tôi đã chặn số cậu rồi.”
Câu trả lời dứt khoát đến mức khiến Tô Ngữ Hân nghẹn lời, câu tiếp theo mắc kẹt trong cổ họng. Nhưng ngay sau đó, cô ta vẫn tiếp tục giả bộ đáng thương:

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play