Giang Hài nhét tay vào túi, quay đầu gõ cửa. Thời Uẩn lười so đo với cậu bé kia, lẳng lặng đi theo cậu ta vào căn phòng bên cạnh.
Giang Khải dường như đang nghỉ ngơi, trong phòng ngoài ông ta ra chỉ có viên phó quan của ông. Thấy hai người bước vào, ông ta thoáng ngạc nhiên:
“Không phải nói ăn xong rồi mới qua đây sao? Giang Hài, sao cháu cũng tới?”
Trước mặt Giang Khải, tính cách lạnh lùng kiêu ngạo của Giang Hài thu lại đôi chút. Cậu ta nói:
“Cháu đã ăn gần xong rồi, thưa bác. Cháu và Thời Uẩn đến đây muốn bàn một chuyện với bác.”
Giang Khải lộ vẻ nghi hoặc, chỉ vào ghế sô pha:
“Ngồi đi, có chuyện gì cứ từ từ nói.”
Hai người ngồi xuống cạnh nhau, không khí trong phòng nhất thời có chút gượng gạo. Cả Giang Hài lẫn Thời Uẩn đều im lặng, không ai mở lời trước. Giang Hài chờ Thời Uẩn chủ động nhắc đến chuyện hủy hôn ước, còn Thời Uẩn thì cố tình giữ im lặng.
Chẳng lẽ cô đến đây một chuyến không chỉ để làm Giang gia hài lòng mà còn phải tự mình gánh hết trách nhiệm sao?

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play