Thời Uẩn lồm cồm bò ra khỏi khoang cơ giáp rách bươm, ho khan dữ dội hai tiếng, ho ra một búng máu tươi.
Trên áo cô loang lổ vết máu, toàn là do cú va chạm khi cơ giáp nổ tung lúc nãy, chấn động mạnh khiến cô trọng thương, máu cứ thế trào ra miệng.
Đây là lần bị thương nặng nhất kể từ khi cô xuyên tới thế giới này. Cả người mỏi mệt rã rời, không còn khống chế được bản thân, đầu óc quay cuồng dữ dội vì lạm dụng tinh thần lực quá độ. Tầm nhìn mơ hồ đến nỗi, mọi thứ trước mắt đều nhòe nhoẹt, bóng chồng lên nhau.
Tiểu U Linh màu trắng lo lắng áp sát bên mặt cô, chạm vào gò má cô không ngừng, nhưng chẳng thể giúp gì. Còn Tiểu U Linh màu lam thì đã tiêu hao tinh thần lực cạn kiệt, đành phải quay về suối tinh thần nghỉ ngơi.
Thời Uẩn cố nở một nụ cười, khóe môi nhếch lên khẽ khàng, dùng ngón tay dính máu nhẹ nhàng chạm lên đầu tiểu U Linh trắng, giọng khàn đặc:
“Tiểu ngốc, ta không sao đâu…”
Cô chống tay lần mò ba lô phía sau, lấy ra một ống dược trị liệu, rót vào miệng. Cảm giác choáng váng tăm tối trước mắt mới dịu xuống đôi chút.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play