“Bây giờ phải làm sao đây?!” Giang Dư Phong cắm đầu chạy trong cơn bão tuyết, vừa chạy vừa gào đến khản cả giọng.
“Tôi làm sao biết được chứ! Thời Uẩn không có ở đây, chẳng ai nuốt nổi thứ quỷ quái kia cả!” Nam Minh Tị chạy không chậm hơn là bao, suýt nữa giẫm hụt vào một tầng tuyết mềm, may mà Giang Dư Phong kịp túm lấy cánh tay kéo lại. Hai người lại tiếp tục lao về phía trước như điên.
Phía sau họ, từng chấm sáng đỏ rực như tổ ong vò vẽ vừa bị đập trúng, cuộn trào hỗn loạn trên mặt tuyết, nhất quyết đuổi theo cho bằng được để nuốt chửng hai người.
Hai tiểu U Linh – một màu xanh lam nhạt, một màu vàng kim – ngốc nghếch đậu trên vai họ, không hiểu chuyện gì, chỉ biết nhìn chằm chằm vào đám quang điểm đỏ rực phía sau.
“Cứu mạng! Tôi nằm mơ cũng không ngờ có ngày mình sẽ chơi parkour giữa đất trời băng giá thế này!” Nam Minh Tị mặt mày trắng xóa vì tuyết, cả người phủ đầy bông tuyết, như thể ngã lăn ra đường rồi bị gió cuốn đi.
“Cậu còn tưởng đây là đang chơi parkour à?!” Giang Dư Phong – dù nổi tiếng lịch sự – lúc này cũng không giữ nổi phép tắc.
“Tiểu Mập và bọn họ sao rồi? Cậu có thấy không?” Nam Minh Tị ngoái đầu nhìn thoáng qua, suýt nữa bị quang đoàn đỏ phóng tới trúng mặt, vội vã rụt cổ rồi tiếp tục cắm đầu chạy.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT