Anh ta giơ tay, nắm chặt lấy cánh tay Thời Uẩn, chủ động lùi về sau một bước, rút con chủy thủ đang cắm trên ngực mình ra. Quân phục rách toạc để lộ vết thương bên trong không hề có máu chảy ra, chỉ thấy lớp thịt rung nhẹ, chưa đầy một lúc đã tự động khép miệng.
Thời Uẩn chưa từng thấy cảnh tượng quỷ dị như vậy, cô khẽ trợn mắt, còn chưa kịp phản ứng thì bỗng nhận ra cơ thể như mất hết sức lực. Tay chân rã rời, cô lùi lại vài bước rồi quỳ sụp xuống đất, trong đầu dội lên cơn choáng mạnh mẽ.
Bị đánh lén rồi!
Dù vậy, cô vẫn cố siết chặt con dao trong tay. “Văn Khiêm” chậm rãi bước tới, cúi đầu nhìn cô từ trên cao, thản nhiên nói:
“Cô giỏi nhẫn thật. Ẩn giấu lâu như vậy, nếu không phải đêm qua, tôi còn không biết cô lại có thể năng cấp S. Vậy mà phải mất hơn một tiếng mới ngã xuống…”
Anh ta liếm môi bằng đầu lưỡi đỏ tươi, nở nụ cười trầm thấp đầy mê muội:
“Giống y như cha cô.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play