Sáng hôm sau, người của Cục An ninh Quốc gia đến điều tra như thường lệ. Thu Mộc Vi đã tỉnh lại, thậm chí có thể rời khỏi khoang trị liệu. Giờ cậu chỉ cần tĩnh dưỡng cẩn thận, cơ thể sẽ sớm hồi phục hoàn toàn.
Thu Mộc Hạ và Thu Mộc Phong đều tích cực phối hợp với quá trình điều tra. Chỉ còn Thời Uẩn vẫn ở trong phòng trị liệu, cầm con dao nhỏ gọt táo. Vỏ táo bị cô tước ra thành một dải dài, treo lủng lẳng không đứt, tựa như đang cẩn thận kéo dài một tia yên bình hiếm hoi.
Thu Mộc Vi nằm trên giường nhìn cô, muốn nói gì đó nhưng cuối cùng vẫn im lặng. Một tiếng trước, người của Cục An ninh đã đến hỏi cậu một số câu đơn giản, cậu cũng đã biết chuyện Ôn Vân Khanh đã chết.
Điều khiến Thời Uẩn hơi bất ngờ là, khác với Thu Mộc Hạ và Thu Mộc Phong những người đều tỏ ra thương tâm Thu Mộc Vi lại hoàn toàn bình tĩnh, chưa từng thấy trước đây.
Trong ba người, cậu ta là người có phản ứng cảm xúc mãnh liệt nhất, từng nhiều lần cãi vã gay gắt với Ôn Vân Khanh, cũng là người từng kỳ vọng nhiều nhất vào bà ta. Vậy mà giờ đây lại tỏ ra lãnh đạm đến thế, thật sự khiến người khác không khỏi bất ngờ.
Khi tước xong quả táo, Thời Uẩn cắt ra thành từng miếng nhỏ, rồi dùng tăm xiên một miếng đưa vào miệng mình. Có lẽ Thu Mộc Vi không ngờ rằng cô lại gọt táo cho chính mình ăn, nên ngơ ngác mở to mắt, yếu ớt lên tiếng:
“Tôi cũng muốn ăn…”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT