Đúng lúc đó, thang máy mở ra. Tây Vô Ương dẫn Thời Uẩn nhanh chóng bước ra ngoài. Thái độ lạnh nhạt, không hề phản hồi bất kỳ câu nào khiến trái tim Giang Khải như chìm thẳng xuống đáy cốc.
Tuy sĩ diện nhưng da mặt lại không mỏng, nếu chưa đạt được câu trả lời cuối cùng, ông ta sẽ không dễ dàng buông tay. Nhưng ánh mắt khi dừng lại trên người Thời Uẩn, lại mang theo vài phần lạnh lẽo và âm trầm.
Giang Khải rất xem trọng thể diện, có thể vì lợi ích của gia tộc mà cúi đầu khom lưng, nhưng không chịu nổi việc mình mất mặt trước lớp hậu bối.
Lần trước ở Bắc tòa của Song Tử đại lâu, ông ta mở tiệc chiêu đãi các quân giáo sinh trẻ tuổi đầy triển vọng của Đông Thanh và Bắc Huyền quân đội học viện. Thời Uẩn đến muộn thì thôi, còn dám nói trên bàn tiệc rằng mình không thể uống rượu, hoàn toàn không coi ông ta là trưởng bối ra gì.
Cả đời này ông ta chưa từng liên tiếp chịu nhục trước tiểu bối như vậy, thù cũ oán mới gộp lại, trong lòng bất chợt lóe lên một ý nghĩ đáng sợ.
Ngay lúc đó, Thời Uẩn bỗng nhiên quay đầu lại.
Cái liếc nhìn bất ngờ ấy khiến Giang Khải giật mình như bị ai đánh úp, vội vàng thu lại toàn bộ biểu cảm, nặn ra nụ cười gượng gạo. Nhưng rồi lại nghe thấy Thời Uẩn hỏi với vẻ khó hiểu:

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play